Tô Ly xấu hổ, toàn thân đỏ bừng như tôm luộc, làm trò trước mặt nhi tử như vậy thực sự rất xấu hổ. Tay của người nọ vẫn đặt ở vạt áo nàng, nàng lườm hắn một phát, vỗ mạnh vào cái tay ấy: “Mau bỏ ra.”
Bấy giờ, Hàn Tương Quân mới ngại ngùng thu hồi tay, nhưng hắn đã nén nhịn hết nổi rồi, đành nhỏ giọng nói: “Đêm nay được chứ?”
Tô Ly không muốn quan tâm tới hắn. Người này mới khỏe lên chút đã nghĩ về mấy chuyện linh tinh vớ vẩn này rồi.
“Rốt cuộc có được không vậy?” Hắn truy hỏi.
“Lục thần y nói chàng không nên mệt nhọc quá độ, còn nữa, trên người chàng vẫn còn vết thương.”
Hắn cười nói: “Được, ta không mệt nhọc, vậy đổi thành nàng làm nhé, thế nào?”
“Mẫu thân?” Bánh bao thấy mẫu thân trò chuyện cùng cha, khôn quan tâm tới thằng bé thì nóng nảy, vội bò đến bên cạnh nàng, ôm chặt nàng, cất giọng non nớt: “Không thể, không thể.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play