“Đương nhiên rồi, phu nhân cũng rất coi trọng mối hôn sự này, mà đừng nói nữa, tiền viện còn đang chờ dùng trà đấy, chúng ta đi mau lên.”
Dưới tàng cây quế cách một bức tường, Doãn Duệ mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm của tân lang đang đứng đó.
Hôm nay hắn ta đón dâu, đã lâu rồi phủ Thừa tướng không náo nhiệt như vậy, nơi nào cũng người đến người đi, hắn ta không tìm được một nơi có thể để hắn tĩnh tâm được, vất vả lắm mới chọn được một góc vắng vẻ, lại nghe thấy bọn hạ nhân nói chuyện phiếm.
Hắn ta ngơ ngác đứng lặng dưới tán cây, hoa quế in bóng xuống bờ vai gầy của hắn ta, ánh mặt trời xuyên qua lá cây lờ mờ rải xuống người hắn ta. Hắn ta nhắm mắt lại, lẳng lặng nghe gió nhẹ thổi, nỗ lực tìm kiếm cảm giác thoải mái ngày xưa, nhưng cố gắng hồi lâu trong lòng vẫn thấy nóng ran, bất an và thấp thỏm kì lạ.
Theo như lời tỳ nữ nói, hắn ta cũng biết Lục Công chúa là một cô nương tốt, nhưng vì như vậy nên trong lòng hắn ta lại càng hổ thẹn. Mấy ngày nay nàng ấy đưa tới rất nhiều thứ, đều chọn theo sở thích của hắn ta. Có lúc là ngọn đèn nghiên mực, có khi là một quyển sách về danh gia nào đó, đều là thứ hắn ta thích nhưng lại khiến hắn ta không vui nổi. Nàng ấy càng như vậy, hắn ta lại càng muốn trốn tránh.
Không cho được thứ mà nàng ấy mong muốn, sự yêu mến và nhiệt tình của nàng ấy sẽ trở thành gánh nặng.
Hắn ta nắm một cây trâm hoa mai trong tay, lúc xiết chặt lúc thả lỏng, đây là thứ mà hắn đã chuẩn bị để to gan xin cưới người nọ khi ở trấn Cửu Ô. Vốn chỉ định nếu như nàng đồng ý, hắn ta sẽ tặng cây trâm này đi, coi như tín vật đính ước. Nhưng ngày đó hắn ta không chỉ không đem đi tặng được mà còn bị thương đầy người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play