Thải Vân bận rộn cùng nàng, từ lúc được phong là huyện chủ, nàng ấy có phủ đệ riêng của mình, cũng không cần phải sống chung với các tỳ nữ khác, nhưng nàng ấy không nỡ rời đi, cứ ở bên cạnh nàng lo trước lo sau.
“Không, mở ra để nguội là được rồi, khi nào nguội hẳn thì dùng hộp đựng thức ăn để đựng.” Nàng chọn mấy miếng bánh hoa tươi có màu sắc đẹp mắt, đặt lên trên bàn: “Ngươi ở đây canh, ta đi xem hai cha con bọn họ trước.”
Nàng dẫn nha hoàn tới Thính Vũ các ở ngự hoa viên, còn đang ở dưới thềm đá đã nghe thấy tiếng cười đùa vui vẻ, là Hàn Tương Quân và bánh bao nhỏ đang chơi đùa.
Nàng nâng váy đi tới cửa thì dừng lại, cũng không tiến vào, cứ đứng ở đó nhìn bóng dáng hai cha con ở bên trong chơi đùa với nhau.
Hàn Tương Quân đưa lưng về phía nàng, ngồi trên ghế mềm, trên tay cầm một cây gậy trúc, trên gậy trúc có treo một chiếc chuông, hắn lay động nó, bánh bao nhỏ ngốc nghếch cũng đuổi theo bắt lấy cái chuông, mắt thấy sắp bắt được rồi, chợt loáng một cái chuông đã chạy sang một chỗ khác, thằng bé cũng vui vẻ nhào qua.
Trông giống như đang chơi với mèo, hai cha con chơi vui tới quên cả trời đất.
Một lát sau, Hàn Tương Quân đột nhiên quay đầu lại nhìn, cười nói: “Còn ngây ra đó làm gì? Không mau tới đây đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play