Mấy ngày sau, Hàn Tương Quân hạ chỉ sắc phong Thải Vân thành Chiêu Huệ huyện chủ, ý là nhân ái tốt bụng. Đồng thời còn tứ hôn Chiêu Huệ huyện chủ cho Kim Ngô Vệ tướng quân Tần Trung, đến mùa xuân năm sau sẽ thành hôn, còn ban cho một tòa Huyện Chủ phủ đệ.
Trước mắt, Tô Ly đang phủ bày mưu tính kế cho Thải Vân huyện chủ nên tu sửa thế nào.
Thải Vân chi bị thánh chỉ này đánh cho choáng vàng, lúc này ngồi bên cạnh Tô Ly rồi vẫn đang mơ màng: “Nương nương, sao nô tỳ biến thành huyện chủ rồi?”
Nàng ấy đã hỏi câu này không dưới mười lần rồi, Tô Ly buồn cười nói: "Không phải ngươi lo mình không xứng với Tần Trung sao? Bây giờ thì tốt rồi, ngươi đã là huyện chủ, sau này chỉ có chuyện hắn ta không xứng với ngươi, chứ không có chuyện ngươi không xứng với hă ta. Nếu hắn ta dám làm ra chuyện có lỗi với ngươi, ngươi cứ việc véo tai hắn ta, giở ra uy phong của huyện chủ.”
“Xem nương nương nói kìa, sao Tần đại nhân lại làm chuyện có lỗi với nô tỳ, chàng ấy rất tốt.”
Tô Ly chọc trán nàng ấy, cười mắng: “Sau khi tứ hôn không thấy ngươi thẹn thùng chút nào nữa nhỉ? Thiên vị đến tận bầu trời rồi. Ngoài ra, không cần tự xưng là nô tỳ nữa, bây giờ ngươi đã là huyện chủ rồi, hiểu chưa?”
Thải Vân gật đầu, bắt đầu nói thầm: “Nhưng mà, sao ta lại biến thành huyện chủ rồi nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT