Cẩm Châu.
Phủ đệ tri phủ được canh phòng nghiêm ngặt, lúc này là một mảng đèn đuốc sáng trưng, mọi người đều dè dặt, nín thở. Đáng thương cho Trần đại nhân của tri phủ Tân Châu, đã già rồi nhưng vẫn phải thấp thỏm quỳ ở trên thềm đá, mũ cánh chuồn trên đầu đặt ở một bên, nét mặt mệt mỏi vô cùng.
Lúc trước Hàn Tương Quân vốn đang ở bên bờ sông đã vất vả chống đỡ ba ngày rồi chưa chợp mắt, một lần ngã này chính là gục suốt một ngày một đêm. Lúc tỉnh lại lần nữa thì trời cũng đã tối đen rồi.
Tần Trung vui mừng khôn xiết: “Hoàng thượng, cuối cùng người cũng tỉnh rồi.”
Vẻ mặt của Hàn Tương Quân có chút hoảng hốt, phảng phất như đã nằm mơ một giấc mơ rất dài, trong giấc mơ người kia vô cùng bướng bỉnh, ra ngoài du ngoạn rất lâu rồi vẫn chậm chạp không trở về, hắn đợi đến lo lắng, cũng đợi đến mệt mỏi.
Hắn khàn giọng hỏi: “Nàng đã trở lại chưa?”
Tần Trung không biết câu hỏi này của Hoàng thượng là ở trong mơ hay là đã nhận rõ hiện thực, trong lòng thấp thỏm không yên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT