Khi biết Tô Ly đã rời đi từ lâu, Hàn Tương Quân quả thực tức muốn nổ phổi.
Nữ nhân đó đêm qua còn dịu dàng ý tứ rúc vào ngực lắm, nói muốn trở về với hắn, còn quấn lấy hắn triền miên cả đêm, kết quả lại nhân cơ hội hạ mê dược hắn rồi bỏ chạy.
Trong lúc nhất thời, hắn như một nam nhân si tình bị một nữ nhân xấu xa lừa dối, lòng đầy oán hận, tim gan cồn cào, nghiến răng nghiến lợi. Nhưng dù có hận đến mấy thì hắn vẫn phải thu dọn đồ đạc thật nhanh rồi còn đuổi theo bắt người.
Theo bẩm báo của Tần Trung, nữ nhân kia đã cầm ngọc bội của hắn đi liền một mạch đầu xuôi đuôi lọt, không ai dám ngăn cản, hành động này dường như lại đâm thêm cho hắn một đao, khiến hắn vừa đau đớn vừa hối hận. Nếu biết trước sẽ có ngày này, hắn đã không vì lời hoa ngôn xảo ngữ của nữ nhân kia mà đưa ngọc bội cho nàng, để rồi lúc này thuận tiện cho nàng đào tẩu như thế.
Hắn thậm chí còn không có thời gian để ăn tối, nhanh chóng dẫn người đuổi theo đến bến cảng Nam Thành. Theo lời dân cư trong trấn, rạng sáng hôm đó một chiếc xe ngựa đã chạy đến bến cảng, sau đó có người thấy cả đại nhân và tiểu hài tử cùng xuống xe ngồi thuyền đi về phía Đông.
Khi hắn đuổi đến bến cảng, quả nhiên nhìn thấy một chiếc xe ngựa bị bỏ lại, trên đó có vài bộ xiêm y của hài nhi không kịp mang theo, hắn nhặt lên nhìn thì thấy đúng là của con hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play