Tô Ly cũng phát hiện, hai ngày nay Hàn Tương Quân lại chăm chỉ hơn một cách khác thường, một ngày đều phải tới đây mấy chuyến, đều lấy lý do tới gặp nhi tử, còn về thái độ lạnh nhạt của nàng đối với hắn, trông như hắn cũng không để ý đến điều này. Chuyện này khiến đầu óc nàng cũng mơ hồ, cũng không hiểu được ý của nam nhân này là gì.
Mà Hàn Tương Quân thì sao, hắn cảm thấy tối hôm đó nàng đã trình bày rõ ràng rồi, cái gì mà có ý trung nhân, lại còn cả lời đại nghịch bất đạo muốn ở cùng với người đó cũng đã nói ra rồi. Mặc dù giận dỗi trong âm thầm nhưng hắn vẫn phải làm như không có chuyện gì, không chấp với nàng. Tất nhiên, bản thân cũng không thể tỏ ra quá mức tha thiết đối với nàng, nếu không nàng lại cho rằng hắn không có nàng thì không chịu được, từ đó mà được nước lấn tới.
Mặc dù trong lòng hắn thật sự rất muốn đưa nàng về nhanh một chút, nhưng cũng biết là không thể vội vàng trong chuyện này, thế là hắn cũng cắn răng mà kiềm chế lại.
Hôm qua, ngựa phi ngàn dặm tới Kinh Thành truyền tấu sớ nói rằng đã phát hiện Tây Bắc Diễn Châu có dị động, nghi ngờ là Hàn Tương Trưng đang âm thầm chiêu binh mãi mã, chính vì thế mà rất nhiều chuyện phải đợi hắn trở về quyết định sách lược.
Chuyện này hết sức khẩn cấp, tất nhiên là hắn không đợi được, vì thế mà vừa sáng sớm đã đi qua nguyệt môn đợi ở dưới cây hoa quế. Lúc này trời đã tờ mờ sáng, hắn không có chuyện gì bèn quan sát kỹ lưỡng tòa trạch viện nhỏ này. Bốn phía xung quanh sạch sẽ chỉnh tề, dưới cây hoa quế đặt một chiếc ghế trúc nhỏ, là cái ghế mà nhi tử hắn thường ngồi để hóng mát, lúc trước hắn thường xuyên nhìn thấy cảnh này từ lầu hai. Hắn vuốt ve cái ghế nhỏ được làm thủ công tinh xảo, nhớ tới dáng vẻ thằng bé ngồi trên đó đợi nương đút cơm lại không nhịn được mà nhếch khóe môi.
Hắn chìm trong ký ức một lúc lâu, đột nhiên nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra bèn quay đầu qua nhìn trong vô thức, trên môi vẫn còn ý cười vẫn chưa kịp thu lại.
Tô Ly mở cửa nhìn thấy cả người hắn mặc cẩm bào xanh ngọc sáng ngời chói mắt, dáng người cao ráo đứng dưới gốc cây hoa quế nở nụ cười thì cảm thấy rất kỳ lạ. Hôm nay người này tới đây sớm như vậy cũng không biết là tại sao hắn lại rảnh như vậy, nàng chỉ nhìn hắn một cái rồi lại thu hồi tầm mắt, bê cái chậu đồng rồi đổ nước để qua đêm vào trong bồn hoa dưới hành lang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT