"Điện hạ, là ta."
Ngay đêm tân hôn đầu tiên mà Vương Huyên Dung lại phải phòng không gối chiếc, buồn bã suốt cả đêm, tỳ nữ an ủi nàng ta nói có lẽ điện hạ gặp chuyện quan trọng gì cần phải gấp rút xử lý. Nhưng hiện giờ, có chuyện gì có thể quan trọng bằng việc bọn họ thành thân chứ? Trong lòng nàng ta tủi thân, nhưng lại không dám làm gì cả. Tối hôm qua nghe nói điện hạ ra ngoài đến sáng sớm mới quay về, cũng không biết là đã đi đâu. Nhớ rằng lúc này hắn vẫn còn chưa ăn sáng, nên nàng ta mới ổn định lại tâm trạng rồi qua đây, thứ nhất là muốn hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thứ hai, nàng ta cảm thấy bản thân mình là Thái tử phi, đáng ra nên thể hiện sự quan tâm chu đáo.
Nhưng vừa đến cửa Sủng Hòa điện thì đã bị La Thanh cản lại, nghe thấy tiếng người trong điện hỏi, thì nàng ta chờ mong đáp: "Điện hạ, ta tới mang đồ ăn sáng cho ngài."
Hàn Tương Quân không có kiên nhẫn để đối phó với nàng ta, trầm giọng nói: "La Thanh, bảo nàng ta quay về đi!"
"Điện hạ?"
Vương Huyên Dung thật sự cảm thấy tủi thân, nước mắt lăn tăn trong hốc mắt, không ngờ mình đích thân đến mà hắn cũng không nể tình. Cảm thấy biểu ca của nàng ta đột nhiên khiến nàng ta cảm thấy trở nên xa lạ vô cùng, từ sau khi thành thân ngày hôm qua nàng ta đã nhận ra, hắn không quan tâm nàng ta, không hề có chút niềm vui mừng đáng ra phải có sau khi thành thân. Sau khi đưa nàng ta về Cảnh Hà điện thì hắn cũng chẳng đoái hoài gì, dường như trở thành một người xa lạ hoàn toàn với vị Thái tử biểu ca dịu dàng lễ độ với nàng ta trước đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play