Vương Huyên Dung đi khỏi, Hàn Tương Quân mới nghe nói Tô Ly mang đồ ăn đến đây cho mình, nhưng thấy hắn đang bận nên không vào. Hắn sa sầm mặt, hỏi: “Sao không vào bẩm báo cô?”
La Thanh vội vàng quỳ xuống đất xin tha tội, đồng thời trong lòng cũng âm thầm kinh hãi, nghe ý của điện hạ, chẳng lẽ dù tiểu thư Vương gia tới, điện hạ cũng sẽ bớt thời gian gặp Tô lương viện sao? Nếu là như vậy, thì thật sự không thể xem nhẹ địa vị của Tô lương viện trong lòng điện hạ, sau này phải cung phụng thật tốt vị này, nói không chừng tương lai còn có cơ may lớn hơn nữa ấy chứ.
Chỉ trong nháy mắt, ông ấy đã suy nghĩ rất nhiều. Lúc này ông ấy không thể không tự vả vào miệng mình: “Điện hạ, nô tài đáng chết, nô tài tự chủ trương để Tô lương viện chờ bên ngoài, nô tài cam nguyện bị phạt.”
Dù sao La Thanh cũng là lão nhân đi theo điện hạ từ nơi ở ban đầu đến khi hắn vào Đông Cung, nên Hàn Tương Quân cũng không tiện trách cứ quá nhiều: “Đứng lên đi, nàng ấy đợi bên ngoài bao lâu?”
“Ách... Không lâu lắm.”
“Không lâu lắm là bao lâu?”
“Vừa đến, thấy điện hạ đang bận, đã đi rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play