Tô Ly trở lại Đông Ly điện, thấy đám tỳ nữ người nào người nấy mặt ủ mày ê, đặc biệt là Thải Vân đang ngồi trên ghế thêu thùa may vá, thở ngắn than dài không ngừng.
Tô Ly cầm quyển tiểu thuyết lên dựa vào thành giường đọc, nghe thở dài nhiều đến mức tai sắp mọc kén rồi. Nàng bỏ quyển tiểu thuyết xuống, nói: “Chỉ là cấm túc mà thôi, có gì đâu mà phải thở dài? Nói không chừng mấy ngày nữa sẽ bỏ lệnh cấm ấy mà.”
Bản thân nàng thật sự cảm thấy không sao cả, điểm không tiện duy nhất chính là gia sản, nô bộc nàng mới mua, nàng không có cách nào xuất cung để thu xếp. Vì thế, nàng lại bò dậy dặn dò Thu Đồng, bảo nàng ấy mấy hôm nữa xuất cung xử lý việc này giúp nàng.
Thấy nàng vẫn còn vô tư nghĩ đến tòa nhà kia của mình, Thải Vân lại thở dài.
Tô Ly buồn cười, dùng ngón tay khẽ chọc khuôn mặt nhỏ của nàng ấy: “Ngươi còn thở dài như vậy nữa, sẽ sinh ra nếp nhăn đó, cẩn thận sau này không ai lấy.”
“Lương viện, người không lo lắng chút nào sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play