Đến gần mặt trăng, càng ngày càng gần. Ánh sáng trăng lạnh lẽo đổ xuống bao trùm lên người Diệp Ninh, giống như khoác lên một tầng áo trăng màu trắng.
Sau đó, ánh trăng tiếp tục chiếu xuống, bao trùm toàn bộ lầu các, cả con phố, cả khu nội thành, cuối cùng, là toàn bộ tòa thành.
Tất cả mọi người đều tắm trong ánh trăng, nếu như lúc này có người đứng từ trên cao nhìn xuống thành Tấn Dương, nhất định sẽ cho rằng tòa thành này là tiên cảnh, nhân gian làm sao có mỹ cảnh như thế được.
“Hay cho đãn nguyệt nhân trường cửu, Thiên lý cộng thiền quyên!”
Có người cảm động vì điều này, trong lòng có được an ủi.
Đây là một lời chúc tốt đẹp.
Không ngừng lặp lại từng câu thơ này, phảng phất như có thể khiến cho người khác quên đi phiền não, quên đi ưu phiền trước mắt, quên đi những thứ xấu xa của thế gian này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play