“Sau khi Thánh Nhân thành thánh, rời khỏi gia môn, thì không trở lại nữa, Thánh Nhân không cho con cháu chúng ta một chút chăm sóc nào, hắn thì được coi là Thánh Nhân gì? Người thiên vị như thế, cũng xứng là Thánh Nhân sao?”
Lúc trước ông ta từng câu từng câu ly linh phản đạo, là đang chụp cái mũ đó cho Diệp Ninh. Nhưng mà bây giờ những gì bản thân ông ta nói, mới thật sự là lời nói đại nghịch bất đạo. Mọi người đều kinh ngạc.
Khổng tiên sinh đây là điên rồi sao?
“Tiêu rồi!”
Điền Song nghe xong, nhất thời nhắm mắt lại, trong lòng tuyên án tử hình cho Khổng Lễ. Đây là thời đại coi trọng trung hiếu nghĩa đễ.
Mà Nho Môn, quan tâm đến điều này nhất.
Ở trong Nho Môn, Khổng gia còn là người tiên phong bảo vệ trung hiếu nghĩa đễ (kính nhường), bởi vì đây là vốn liếng lập thân của bọn họ. Nhưng mà bây giờ, huyết mạch đích truyền của Khổng phủ, thế mà lại chỉ trích tiên tổ của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT