Phùng Lão cười toe toét, vô cùng vui mừng, khoa chân múa tay nói.
“Lễ vật thứ hai, là lương thực được trồng ra ở vùng đất này, chúng ta chọn ra cây có hạt mập mạp nhất, có lương thực như thế ở đây, Tính Châu nhất định sẽ bội thu, hạt lương thực này, đại biểu cho thu hoạch của một năm, xin Diệp đại nhân nhận lấy.”
Có đứa trẻ thứ hai đi ra, cầm một cái đĩa, bên trên chiếc đĩa phủ một tấm vải đỏ, bên trên tấm vải đỏ đặt một cây lúa.
Rõ ràng cây lúa này không phải bình thường, mỗi một hạt đều vô cùng mập mạp, chỉ nhìn thôi, cũng đã có một cỗ sức sống mạnh mẽ. Cây lúa giống như thế này, rất hiếm có.
Đây gọi là “phong hòa”.
Cái gọi là phong hòa, chính là cây lúc nước có hạt mập mạp nhất mọc ở trong đất, được phát hiện ra, chính là điềm lành, thậm chí có thể khiến cho quân vương vô cùng mừng. Nghe có chút khoa trương, nhưng mà đây chính là sự thật, năng suất sản xuất của thời cổ đại rất thấp, độ phì nhiêu của đất có hạn, bất luận là kỹ thuật canh tác, hoặc là tất cả các loại giống, đều vô cùng lạc hậu.
Vì thế, lương thực mà hoa màu trồng trong đất có thể mọc ra, hoàn toàn không thể nào so sánh được với hậu thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT