“Đúng như Tào huynh nói, trên thực tế không cần đến ba đời, sau khi bảy người chia đều đất đai nước Ngụy, nước Ngụy đã không còn tồn tại nữa, nhưng ngươi thật sự có thể ngăn cản chuyện này sao? Nếu như ta xin thánh chỉ của bệ hạ, hơn nữa chiếu cáo thiên hạ, truyền thánh chỉ đến tay của bảy người con trai của ngươi, vậy thì ngươi cảm thấy, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào? Đích trưởng tử của ngươi, sợ rằng sẽ vô cùng tức giận đi, bởi vì lợi ích của hắn phải chịu tổn thất cực lớn, nhưng mà sáu người khác thì sao? Bọn họ sẽ quan tâm đến đại cục sao?”
Diệp Ninh vui vẻ nói. Môi Tào Mạnh dần dần trở nên trắng bệch.
Đáp án rõ ràng là không.
Lòng người đều là ích kỷ, có thể làm chủ một nơi, ai lại tình nguyện làm một con chó chứ?
Phải biết rằng ở nước Ngụy, sáu người con khác chỉ có thể làm một người nhàn rỗi phú quý, vận khí không tốt còn có thể gặp phải tai họa bị giết, nhưng mà nếu như độc lập ra ngoài, tự mình chấp chưởng một vùng đất, vậy thì bản thân chính là chủ nhân xứng đáng, tư vị ở trong đó, đương nhiên vô cùng tuyệt vời.
Cho dù bọn họ biết, đây là âm mưu, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ lao đầu vào đó. Bởi vì đây chính là bản tính của con người.
Một cuộc sống ăn bữa hôm lo bữa mau, bị người khác nuôi như heo, một cuộc sống phong quang vô hạ, tự mình làm chủ một phương, kẻ ngốc cũng biết nên chọn như thế nào. Chỉ cần một khi thành chỉ ban xuống,vậy thì trong chớp mắt tình hình sẽ trở nên vô cùng phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT