Cái gọi là khẩu vị trung bình khó điều chỉnh, so với việc nghĩ nhiều như thế, còn không bằng làm tốt bản thân mình. Nghe xong, cả người Pháp Giác chấn động.
“Bần tăng hiểu rồi.”
Vốn dĩ Pháp Giác không phải người ngu ngốc, nhưng mà chuyện này liên quan đến hoài bão cả đời của ông ta, vì thế chấp niệm rất sâu. Nhưng có chấp nhiệm, thì lý trí dễ dàng bị che mờ.
Bây giờ sau khi được Diệp Ninh đánh thức, ông ta lập tức tỉnh ngộ ra.
“Vì sao quét đất? Vì để mặt đất sạch sẽ? Vì sao muốn mặt đất sạch sẽ? Vì tĩnh tâm. Vì sao tĩnh tâm? Tâm tĩnh thì có thể nhìn thấy chúng sinh, nhìn thấy chúng sinh, mới có thể nhìn thấu sống chết, sống có lòng tôn kính đất trời, trong lòng không có gì vướng vận, không có gì lo lắng, không có gì sợ hãi, xa rời mơ tưởng rối rắm, cuối cùng có thể niết bàn.”
Pháp Giác lẩm bẩm nhắc lại, đúng thật là lời lẽ chí lý.
Thật ra tâm thái của Pháp Giác, cũng nói rõ tâm thái của bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play