Diệp Ninh một lòng muốn tìm chết, kết quả lại không chết được, lạ lùng đi đến ngày hôm nay. Người không chết thành công, hay lắm, vô địch rồi!?
Mộc Quan Anh càng khó hiểu hơn, thảm họa vẫn luôn là chậm một bước, có thể coi là sứ giả hòa bình, đi đến nơi nào thì nơi đó mưa thuận gió hòa, chân trước vừa đi phía sau lập tức khai chiến.
Lăn lộn mấy năm, không kiếm được quân công nào ra hồn, kết quả còn bị Long tộc thiếu chút nữa đánh chết giống như đánh một con kiến. Loại bức bối này, đúng thật là đồng cảm sâu sắc.
Sau khi uống nhiều rượu, Mộc Quan Anh có chút choáng váng, nói ra càng nhiều lời trong lòng hơn.
“Thật ra trong lòng ta đều biết, ta đến đâu, thật ra ở đó đều không hoan nghênh ta, tuy ta từng nói, ta muốn từ một tiểu tốt làm lên không cần bất kỳ sự quan tâm nào, nhưng mà ở trong mắt của người khác, ta chính là không hiểu chuyện, là một công tử gia muốn tìm sự kích thích, ngoài mặt bọn họ gọi tên của ta, nhưng sau lưng lại đều gọi ta là tiểu công gia… Nhiệm vụ nguy hiểm thật sự, vĩnh viễn đề không đến lượt ta, ta giống như một linh vật may mắn, tất cả mọi người đều dỗ ta chơi, khi ta dâng tấu xin điều động rời đi, lập tức được thông qua, bởi vì trên dưới trong quân đều không hoan nghênh ta, bọn họ cảm thấy củ khoai lang nóng như ta rời đi, tuyệt đối là chuyện tốt!”
“Từ trước đến nay ta không muốn lợi dụng thân phận của mình, nhưng từ đầu đến cuối thân phận của ta khiến cho ta được lợi, thật ra Diệp đại nhân, ta so với bất kỳ người nào đều rất rõ, con đường tòng quân của ta nhìn thì có vẻ gập ghềnh, trên thực tế đều là không có dất vết gì, rất nhiều lúc không phải không có chiến sự, mà là bởi vì sự xuất hiện của ta, khiến cho không có chiến sự, hoặc là có, chỉ là ta không biết mà thôi, ta nhìn thì là điều động hợp lý, nhưng trên thực tế từng bước từng bước đều là đi đến nơi an toàn, bên phía giống như Đông Hải, đã bao nhiêu năm chưa từng đánh trận rồi? Ta luân chuyển mấy lần, bị điều động đến đây, thật sự là ngẫu nhiên sao?”
“Có người gọi ta là đại tướng quân, nhưng ta lại cảm thấy đây là sỉ nhục, bởi vì cho đến thời điểm hiện tại, ta chưa từng đánh thắng một trận nào, chuẩn xác mà nói, chỉ đánh một lần trận, còn thất bại, bại rất thảm, lẽ nào, ta thật sự cứ như thế mà rời khỏi quân công sao, trở về kinh thành kế thừa vị trí Khai Quốc Công của ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT