Vô Phong Thiên Vương nhìn Hiệu trưởng Cố cười nói: “Thầy Cố, ý nghĩa trong lời nói của thầy thì em đã hiểu. Có phải thầy muốn tranh thủ để em cho cậu ta một chút phần thưởng ngoài định mức phải không?”
Cố Sơn Hà liên tục lắc đầu, nói: “Tôi cũng không có ý này. Cậu cũng không thể nói một vị lão đồng chí hơn trăm tuổi như tôi như vậy được.”
Vô Phong Thiên Vương cười nói: “Được rồi, vô luận cậu ta có làm được hay không thì cậu ta đã có Từ Lực Kiếm làm hồn sủng, đến lúc đó em sẽ truyền cho cậu ta một chiêu độc môn kiếm kỹ của em được chứ?”
Cố Sơn Hà cười ha hả nói: “Dương Thiên Vương quá là khách khí. Vậy tôi trước tiên thay mặt Vương Triệt cảm ơn cậu nhé.”
Vô Phong Thiên Vương cảm khái và lập tức nhìn về phía quảng trường trung tâm nói: “Thầy Cố, thầy vẫn luôn bảo vệ sinh viên của mình như vậy. Ừm, vị bạn học Vương kia đã xuất hiện rồi.”
Tầm mắt của hai người lập tức nhìn lại.
Vương Triệt bước lên sân đấu nhưng Lục Mao Trùng không đi theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play