Vương Triệt đi ra ngoài xem một lượt, anh nhìn thấy từng khoảng đất xiên vẹo không được ngay ngắn lắm, nhưng anh vẫn khen ngợi nó một câu: “Làm tốt lắm!”
Dù sao cũng chỉ vừa mới bắt đầu, cho nên anh cũng không yêu cầu quá cao.
Không gian để nâng cao trình độ của Lục Mao Trùng vẫn còn rất lớn.
Khi Lục Mao Trùng cho rằng công việc của mình đã kết thúc thì Vương Triệt mới nói: “Rất tốt! Bây giờ chúng ta sẽ chính thức bước vào khâu trồng cây.”
Lục Mao Trùng: “? ? ?”
Không phải đã trồng hết rồi sao?
Lục Mao Trùng cảm thấy rất mơ hồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play