Một nữ sinh ở bên trái Lý Vân Tụ bất đắc dĩ nói: “Vân Tụ tỷ, chị trực tiếp đề nghị dùng một chiêu bộc phát để quyết định thắng bại thì rất bất lợi cho chúng ta đó!”
Lý Vân Tụ lắc đầu nói: “Không đâu, thật ra sẽ có lợi nhất đối với chúng ta! Cậu ta không cần dùng đến con tiểu côn trùng kia nên trận này trăm phần trăm sẽ dùng thanh Từ Lực Kiếm! Em nhìn kìa, cậu ta nhảy xuống rồi đó!”
Vương Triệt cũng nhảy xuống theo, và Từ Lực Kiếm đặt gọn ở dưới chân anh.
Vương Triệt vững vàng rơi vào bên trong địa hình Long Tức Phong Vực.
Lý Vân Tụ nhỏ giọng nói: “Cái thanh Từ Lực Kiếm này bộc phát ra lực lượng cực kỳ mạnh, nhưng nó có nhược điểm sẽ tiêu hao bị rất lớn! Cho nên chúng ta cứ trực tiếp đánh ra át chủ bài là được rồi! Nếu bàn về năng lực phòng ngự thì đội ngũ chúng ta sẽ không thể so với đội ngũ của Dương Tiểu Đàn được, vì ngay cả Từ Lực Kiếm cũng đều không thể làm gì được bọn họ! Nếu không phải nó đã dùng một kiếm cuối cùng để chém nát địa hình thì nó rất có thể sẽ thua.”
“Vì chúng ta có năng lực phòng ngự kém xa đội ngũ của Dương Tiểu Đàn, cho nên nếu đánh lâu dài thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì! Huống hồ ngay cả Dương Tiểu Đàn có loại cấp bậc phòng ngự kia mà cũng đều kém chút nữa đã bị công phá! Vì vậy một khi chúng ta bị nó dùng đến loại Hồn kỹ kiếm đồ đặc biệt kia và tăng thêm phân thân của nó, vậy chúng ta sẽ rất dễ dàng bị dần dần đánh tan. Nhưng các cậu đừng quên chúng ta còn có đại chiêu át chủ bài!”
Nói đến đây thì Lý Vân Tụ liền vỗ vỗ vào bả vai của nam sinh bên cạnh rồi nói tiếp: “Thế nào rồi Đông Phương Diệu? Cậu có lòng tin hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play