Vân Không Thiên Vương cười ha ha, nói: “Ha ha ha! Cái này tôi biết! Đứa nhỏ Từ Tú kia vào một năm trước đã tới Hải Long Quật tại châu Loạn Hải chúng tôi để tu luyện ba tháng! Đó quả thật là một đứa nhỏ lợi hại! Từ Tú cũng lại đến học viện Nam Tam của châu Liên Hợp để bồi dưỡng thêm ba tháng nữa. Nhóm thiên kiêu tại học viện Nam Tam của châu Liên Hợp đã bị cậu ta ép tới không thở nổi! Nhưng mà…”
Tinh Viêm Thiên Vương trừng mắt, nói: “Nhưng mà cái gì chứ? Ông đang muốn nói là Từ Tú đã bị thua một trận đúng không? Đó chỉ là trùng hợp thôi! Vị bạn học Thẩm Minh Hải kia xác thực rất lợi hại, nhưng tôi khẳng định Từ Tú không thể nào thua bởi Thẩm Minh Hải được! Tôi biết học viện của ông đang cất giấu một số vũ khí bí mật, nhưng sau khi Từ Tú trở về thì đã được tôi huấn luyện thêm mấy tháng. Nếu như cậu ta còn có thể thua sinh viên của học viện các ông thì tên của tôi liền đảo ngược lại!”
Vân Không Thiên Vương chỉ cười mà không nói.
Phong Vân Thiên Vương đến từ châu Vân Cương cười nói: “Chà chà, bọn nhỏ tranh tài thôi mà, có gì đâu mà chúng ta phải tranh giành nhau đến vậy? Thắng thua đều là một cái quá trình và cũng không trọng yếu, vì bọn nhỏ vẫn còn trẻ tuổi mà! Hôm nay dù bọn chúng có thua nhưng về sau cũng có thể thắng trở lại mà!”
Nhìn qua Phong Vân Thiên Vương có tuổi tác tương đối lớn, cũng hơi có vẻ già nua, vì ông ấy là người lớn tuổi nhất trong nhóm Thiên Vương này.
Bắc Minh Thiên Vương lập tức nói ra: “Truyền xuống dưới đi, nói là Phong Vân Thiên Vương đã bảo thắng thua không trọng yếu, nên hãy để cho đệ tử của ông ấy trực tiếp nhận thua đi.”
Diễm Dương Thiên Vương cũng nói: “Truyền xuống dưới đi, nói là Phong Vân Thiên Vương đã bảo thắng thua không trọng yếu, nên hãy để cho ba tiểu đội của ông ấy trực tiếp nhận thua đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play