Tô An Lâm nhìn thấy một màn này thầm cảm khái, hắn có thể chắc chắn rằng Hắc Vượn nhất định không phải là hung thú bình thường. Mà là tinh quái!
Một khi hung thú đã đạt tới trình độ tinh quái, vậy chứng tỏ nó đã bắt đầu quá trình yêu hóa. Có được linh trí không nói, còn có thể tiến hóa ra dị năng của từng con một. Giống như con tinh quái Hắc Vượn này, dị năng của nó là sức lược vô cùng lớn, da thịt lại dày béo.
Đối với đối thủ như vậy, Tô An Lâm âm thầm so sánh với bản thân mình một chút. Nếu chỉ dựa vào sức lức của một mình hắn thì đúng là rất khó chống lại được. Trừ phi phát động công pháp, đến lúc đó hắn mới có thể đấu một trận với nó.
Đây cũng là ưu thế của võ giả. Tuy rằng thân thể của võ giả yếu hơn là một ít tinh quái, hoặc là tà ám. Nhưng dựa vào cách tu luyện công pháp là có thể san bằng sự chênh lệch này.
Hắn đứng ở trong, nhìn Hắc Vượn và Cao Khánh trưởng lão đang đánh nhau, quả thật là nguy hiểm trùng trùng. Tuy rằng Cao Khánh đã là cao thủ Nội Khí, nhưng mà vẫn không dám trực tiếp đối đầu với Hắc Vượn. Hắn chạy vòng vòng để công kích, đứng ở xa để tấn công đối thủ. Mấy tên hộ vệ cũng lấy phi tiêu ra, ném về phía Hắc Vượn.
"Vèo vèo vèo..."
Phi tiêu nhanh chóng lao đi, đâm lên trên người Hắc Vượn. Chỉ nghe thấy đinh đương vài cái, tất cả phi tiêu đều bị văng ra không thể cắm vào người Hắc Vượn được. Ngược lại hành động này còn chọc giận Hắc Vượn, nó nổi điên gầm lên một tiếng, rút bật một cây đại thụ trong tay ra ném về phía đám người Tô An Lâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play