Việc Thẩm Hàn Thanh đột ngột trở về kinh thực ra cũng nằm trong dự đoán của Diêu Phẩm Nhàn. Tuy vậy, khi nghe chính miệng nương mình nhắc đến cái tên ấy, nàng vẫn hơi khựng lại một chút.
Theo như nguyên tác trong sách, Thẩm Hàn Thanh đúng là sẽ quay về kinh vào tầm thời gian này, nên chuyện này không có gì lạ. Chỉ là mấy hôm nay, nàng đang sống an nhàn, thư thái, chẳng lo nghĩ gì, có phần vui quá hóa quên… đến mức quên mất rằng, còn có một nhân vật lớn như thế sắp xuất hiện.
Nói cho đúng, nàng và Thẩm Hàn Thanh cũng được coi là “người quen cũ”. Năm đó, khi hắn ta vẫn còn là một thư sinh nghèo, từng được cha nàng nhìn trúng mà cho ở nhờ trong phủ một thời gian.
Cha nàng đối với Thẩm Hàn Thanh, có thể xem là người đã nâng đỡ và mở đường cho hắn. Vậy nên bây giờ đã công thành danh toại, quay về kinh, việc đầu tiên hắn làm là đến bái kiến người từng giúp mình.
Dĩ nhiên, lý do "bái kiến phụ thân" ấy… có lẽ chỉ là cái cớ. Nói cho cùng, người mà hắn thật sự muốn gặp, thật sự muốn tìm hiểu tình hình, không phải là cha nàng, mà là nàng.
Người nên đến thì sớm muộn cũng sẽ đến, có muốn tránh cũng không tránh được. Diêu Phẩm Nhàn nghĩ vậy, có chút tiếc nuối: mới được nghỉ ngơi hơn một tháng yên ổn, vậy mà lại sắp phải “lên dây cót” chuẩn bị ứng phó rồi.
Nhưng nếu nghĩ theo hướng khác, thì chuyện này cũng chẳng phải điều tệ. Ít ra, nàng lại có cơ hội… tích thêm tuổi thọ. Thế thì cũng đáng lắm chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play