Ngụy Vương: “……” Hắn không tin nàng lại không nhận ra.
Nhưng nếu đã nhận ra, lại còn cảm nhận được rõ ràng, thì vì cớ gì nàng vẫn hành xử như vậy?
Vương phi của hắn, vốn dĩ không phải người ưa mạo hiểm hay táo bạo. Có thể hắn chưa hiểu rõ hết tính cách nàng, nhưng trong chuyện phu thê, hắn tự cho mình là người hiểu nàng không ít. Nàng không phải kiểu phụ nữ chủ động, càng chẳng phải người liều lĩnh; phần lớn thời gian, nàng chỉ thích yên tĩnh nằm đó, tận hưởng mà thôi.
Mỗi lần bị trêu ghẹo, nàng đều sẽ xấu hổ, ngượng ngùng cúi đầu, dùng tay che mặt không để hắn nhìn — vẻ mặt ửng đỏ đến đáng yêu ấy, hắn nhớ mãi.
Vậy nên lúc này, rõ ràng nàng đã cảm nhận được sự khao khát giữa hai người đang bùng cháy, cớ sao còn cố ý trêu chọc, quyến rũ hắn thêm?
“Cái gì?” Ngụy Vương ngỡ mình nghe nhầm, hoặc là đã hiểu sai, nên cẩn thận hỏi lại một lần nữa.
“Thần thiếp nói, nơi này có vẻ hơi nóng. Nhìn thấy trán Vương gia lấm tấm mồ hôi, thần thiếp chỉ là muốn lấy khăn tay, thay Vương gia lau một chút.” Diêu Phẩm Nhàn nghiêm túc lặp lại lời mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play