Về đến nhà, Cố Tiêu ngủ ở phòng khách một mình. Tôi lại trằn trọc cả đêm không ngủ được.
Anh phải quay về đi làm, sáng sớm lúc đi, tôi vẫn còn đang ngủ, anh vào phòng tôi, nhẹ nhàng hôn lên trán tôi.
“Anh đi đây, anh sẽ chờ em ở nhà.”
Chỉ một câu đơn giản như vậy, lại khiến tôi không tài nào ngủ lại được nữa.
“Ừ.” Nghe thấy tiếng xe nổ máy dưới lầu, tôi biết anh đã đi rồi.
Anh vừa rời đi, tôi đã bắt đầu nhớ anh rồi.
Tôi bắt đầu day dứt, lúc nãy lẽ ra tôi nên nói thêm một câu: “Lái xe cẩn thận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT