Bành Mẫn vẻ mặt khó tin nói: “Cách đây không lâu chúng ta vẫn là người hoang dã cái gì cũng không biết, mỗi ngày đều phải bỏ ra toàn bộ thời gian và tinh lực để tìm kiếm thức ăn, nếu không sẽ chết đói, hiện tại đột nhiên biết được nhiều tin tức như vậy, ta có chút không thích nghi được, cảm thấy không chân thật.”
Không chỉ có nàng có cảm giác này, Dương Thần cũng có.
Mấy tháng trước, bọn họ vẫn là người hoang dã ăn bữa nay lo bữa mai, vì một miếng ăn mà có thể đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán.
Kết quả bây giờ, bọn họ vậy mà đã có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của tất cả người hoang dã, hơn nữa còn biết được rất nhiều tin tức.
“Thảm họa lúc trước đã hủy diệt nền văn minh của khu vực này, dẫn đến việc đứt gãy văn minh quá nghiêm trọng, hiện tại văn minh chia cắt quá lớn, đột nhiên biết được những tin tức này, khó thích nghi cũng là chuyện bình thường.”
Dương Thần nói: “Chúng ta có thể làm một số việc trong khả năng của mình, nhưng nếu như không làm được, cũng đừng tự trách bản thân, bởi vì chúng ta không nợ ai cả.”
“Câu này nên là do ta nói với ngươi mới đúng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play