Bố của Kỷ Thời vui vẻ cầm bộ bài rồi đi về phía tây làng chơi một ván.
"Mấy việc trong nhà còn chưa xong đâu, đừng chỉ lo chơi bài." Mẹ anh nhắc nhở từ phía sau. "Bốn giờ chiều là tôi kéo ông về đấy."
"Biết rồi, tôi chỉ chơi một chút thôi mà."
Bố của Kỷ Thời bây giờ ra đường ăn mặc rất chỉnh tề. Mùa đông ông mặc áo lông vũ mới, đều là hàng có thương hiệu. Giày thể thao dưới chân cũng sạch sẽ, hoàn toàn mới. Người trong làng chỉ cần nhìn qua cũng biết đó là do Kỷ Thời mua cho.
Giờ đây, chẳng ai còn nói việc học hành là vô ích nữa. Điều quan trọng là học ở đâu, đạt được những gì. Lấy Kỷ Thời làm ví dụ, anh học ở Đại học Bắc Kinh, sau đó ở lại làm giảng viên, thu nhập chưa bàn đến, nhưng địa vị xã hội thì chắc chắn rất khác biệt.
Những năm gần đây, sắc mặt của bố mẹ anh cũng ngày càng rạng rỡ hơn.
Kỷ Thời thực ra đã từng có ý định đón bố mẹ lên Bắc Kinh ở một thời gian. Ban đầu họ cũng đi, nhưng sau một thời gian thì không thể thích nghi với khí hậu nơi đó. Mẹ anh thường xuyên bị nóng trong người, lại còn bị chóng mặt mỗi khi ra đường. Ở Bắc Kinh thế nào cũng cảm thấy không thoải mái, ngày nào cũng chỉ quanh quẩn trong nhà, nên cuối cùng bà cứ nằng nặc đòi về quê. Kỷ Thời đành phải đưa bố mẹ ra bến xe để trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT