Sau khi lấy được giấy chứng nhận và chụp hình, Ôn Sở đăng hình lên vòng bạn bè, khiến một đám người im hơi lặng tiếng bấy lâu nay trong danh sách cũng phải trồi lên.
Trong số đó, người hét to nhất chắc chắn là lứa học sinh mà Ôn Sở và Tần Kiến Thư từng dạy chung—— Đám nhóc năm đó lén lút ghép đôi hai người họ một cách lung tung đều đã tốt nghiệp cả rồi.
Giờ đây họ sống rải rác khắp các thành phố trên cả nước, đi trên những con đường sự nghiệp khác nhau, và có những cuộc đời riêng biệt.
Có lẽ, đây chính là ý nghĩa của nghề giáo.
Chẳng bao lâu, chuỗi cuộc gọi liên hoàn đòi mạng của Dương Liễu cũng ập tới: "Chẳng phải nói tạm thời chưa nghĩ tới chuyện này sao? Sao mình vừa chợp mắt một cái là mấy người đã đi lấy giấy chứng nhận rồi?!!! Chuyện lớn thế này mà cũng không nói với mình! Có còn xem mình là bạn nữa không hả?"
Dù điện thoại đang ở chế độ loa thoại, nhưng Tần Kiến Thư đứng bên cạnh cũng nghe thấy tiếng thét kinh sợ của Dương Liễu tràn ra từ điện thoại, âm lượng khá lớn, khiến người ta thấy hơi chói tai.
Ôn Sở khẽ nhíu mày liễu, mỉm cười đưa điện thoại ra xa hơn một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play