Nhưng hắn vừa dứt lời, một người trẻ tuổi bên cạnh liền cười nhạo một tiếng, phản bác: "Thôn Mân, có phải đầu óc ngươi úng nước rồi không? Kẻ lòng lang dạ thú rõ ràng là Thôn Nguyệt, con rắn độc kia mới phải! Còn Thôn Tình? Chậc, nhiều lắm cũng chỉ tính là kẻ theo đóm ăn tàn, không quan trọng mà thôi."
Thôn Mân tuy bị đối phương chế giễu, nhưng vẻ mặt lại hoàn toàn không để ý, ngược lại còn có chút tán đồng gật đầu, nâng cằm lên, một mặt nghiền ngẫm cảm khái nói:
"Không vậy sao xứng được gọi là rắn độc? Ta sớm đã nói Thôn Nguyệt là kẻ dối trá, già mồm, không an phận, chỉ giỏi làm công trình bề mặt, nhưng các ngươi thế mà lại đem lời của ta ném ra ngoài sau ót!
Còn khư khư cố chấp mà coi nàng ta là nữ thần? Giờ thì hay rồi, nữ thần của các ngươi làm phản rồi đấy! Đừng tưởng ta không biết các ngươi đều mong chờ nàng ta làm tộc trưởng phu nhân!"
Nói rồi, Thôn Mân còn ngạo mạn hừ nhẹ một tiếng, giữa hai hàng lông mày vừa giống như hả hê, lại như là kẻ thích xem kịch hay khi người khác gặp họa: "Đáng tiếc a, ánh mắt người ta cao, toan tính quá lớn! Tộc trưởng phu nhân? Hắc hắc, người ta không thèm vào mắt đâu!"
Mấy người còn lại nghe vậy đều là hai mặt nhìn nhau, lắc đầu tựa hồ lòng còn sợ hãi. Một hồi lâu sau, Thôn Mân yếu ớt cảm khái một tiếng mới tạm thời kết thúc cuộc nói chuyện: "May mà tộc trưởng trở về kịp thời, bằng không rất có thể đã bị bọn họ mưu đồ thành công rồi."
Vẻ mặt đám người đồng thời hiện lên một chút lo lắng, mà tộc nhân lúc trước phản bác Thôn Mân kia cũng không nhịn được gật đầu tán đồng, trong mắt tràn đầy may mắn: "May mà tộc trưởng trở về, nếu không, tộc thôn thiên viêm mãng chúng ta lại phải gặp rung chuyển rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT