Sau khi từ biệt người của Dịch gia, Lục Vân Dao không trực tiếp trở về phòng đấu giá, mà thảnh thơi mang theo Cảnh Hoàng dạo bước trên những con phố sầm uất.
Cảnh Hoàng ẩn mình, đứng trên đỉnh đầu nàng, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, trông có phần giống như đang chỉ điểm giang sơn.
Dần dần, hoàng hôn buông xuống, Lục Vân Dao buồn chán ngậm một cọng cỏ, nửa nằm trên một mái nhà yên tĩnh ở cuối phố, bắt chéo hai chân, khe khẽ hát một điệu dân ca không tên. Ánh chiều tà chạng vạng đổ lên người nàng, khiến quanh thân nàng bất giác lại có thêm một tầng ấm áp và hào quang.
Đúng lúc này, cuối phố yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt, khắp nơi tràn ngập những lời bàn tán say sưa và cảm khái của mọi người. Lục Vân Dao quang minh chính đại nghe một hồi, vừa giật mình lại có chút kiêu ngạo.
Hóa ra đám người này đang bàn luận về hội đấu giá đan dược của nàng! Không ngờ mọi người đều hào hứng như vậy! Thật là quá tuyệt vời!
Mỗi một loại đan dược tham gia đấu giá đều khiến mọi người say sưa bàn tán, nhưng trong đó, hai loại đan dược cửu phẩm áp trục — cửu phẩm sinh cơ đan và cửu phẩm duyên thọ đan — mới là được truy phủng và nhiệt nghị hơn cả!
Sự nhiệt nghị dành cho cửu phẩm sinh cơ đan có lẽ còn có thêm phần góp công của khúc nhạc đệm do Dịch Du mang đến, nhưng cửu phẩm duyên thọ đan lại thực sự bằng chính bản lĩnh của mình trở thành chủ đề nóng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT