Lục Vân Dao chớp mắt mấy cái, cười gượng hai tiếng, nếu nàng không đoán sai, vị tiền bối này hẳn là nhắc đến lần ở phủ công chúa kia? Lần trước đó bức tranh còn hấp thu của nàng một giọt tâm đầu huyết!
Về phần dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đem bức tranh ném vào túi trữ vật. . .
Khụ khụ, đó không phải là vì nàng bị dọa sao! Mặc cho ai nhìn thấy trong tranh mỹ nhân con mắt đảo qua đảo lại, đều sẽ kinh hãi không thôi! Lại nói, mặc dù thế gian sự tình thiên kì bách quái, nhưng ai có thể thật sự nghĩ đến, trong bức tranh mỹ nhân này còn ẩn giấu nửa sợi thần thức a?
Hai người suy nghĩ quanh đi quẩn lại, vào lúc các nàng không hay biết, lại rẽ sang hai hướng hoàn toàn khác nhau.
Nhưng bỗng nhiên, không biết Vân Khinh Ca liên tưởng đến cái gì, ý cười trên mặt nàng liền trong nháy mắt che giấu, thần sắc lập tức nghiêm túc rất nhiều, thanh âm êm dịu, lại mang theo mấy phần nghiêm khắc: "Không đúng, lần trước rốt cuộc là ngươi làm thế nào để ta tỉnh lại?"
Nàng lưu lại nửa sợi thần thức này trong tranh, vốn là hy vọng có một ngày, có thể trợ giúp Thu Diệc Thường trong lúc tuyệt vọng, theo lý thuyết, chỉ có Thu Diệc Thường bản thân cùng hậu duệ trực hệ mới có năng lực đánh thức nàng!
Nhưng tiểu cô nương này. . . Rõ ràng là huyết mạch của nàng! Vân Khinh Ca khẽ mím môi, đáy mắt chợt lóe lên nửa điểm khó hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play