Trong lúc còn đang suy nghĩ, Lục Vân Dao không khỏi ngẩng đầu đánh giá tất cả mọi thứ xung quanh. Đập vào mắt nàng là một vùng đất vàng hoang vu vô hạn, trong không khí còn kèm theo một cảm giác nóng rát cực độ, cùng với tính ăn mòn mơ hồ của axit.
Đương nhiên, chút ít tính ăn mòn của axit kia, dưới phông nền của cảm giác nóng rát kia, thật có thể nói là không đáng kể. Về phần cảm giác nóng rát cực độ kia, với tư cách là một tu sĩ hỏa linh căn, nó làm Lục Vân Dao không tự chủ được cảm thấy tràn đầy thân thiết và thoải mái dễ chịu.
Lục Vân Dao nheo mắt liếc nhìn một phen, trong lòng mang theo ý cảnh giác đồng thời, lại chậm rãi cất bước hướng về một phương hướng nào đó mà đi tới, mà phương hướng kia...
Ân, đến từ chỉ thị của cả hai Cảnh Hoàng và Tường Vân.
Mặc dù giờ phút này chúng nó vẫn còn cãi nhau không ngớt trong thức hải của nàng, nhưng khi Lục Vân Dao hỏi đến phương hướng của bảo bối, hai người lại có thể thống nhất trên một chiến tuyến mà tỏ vẻ: "Bảo bối ở phía đông! Chủ nhân đi thẳng về phía bên phải là được!"
Theo sự chỉ thị của Cảnh Hoàng và Tường Vân, Lục Vân Dao rốt cuộc đã thấy được cái gọi là bảo bối trong miệng chúng nó. Xa xa nhìn lại, đó bất quá chỉ là một cây khô héo sắp chết có hình dạng kỳ lạ.
Nhưng đến gần quan sát, nàng lại có thể cảm nhận sâu sắc được sức sống tràn đầy phát ra từ trên thân cây khô kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play