Đứng trước Vô Tâm lâu người đến người đi, Lục Lân không khỏi cẩn thận từng li từng tí ngước mắt quan sát Lục Vân Dao một lát, thấy vẻ mặt đối phương từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên thần sắc bình thản như nước, trong lòng lập tức càng thêm lo lắng bất an, xong rồi xong rồi, cô nãi nãi chẳng lẽ là muốn cùng hắn thu sau tính sổ sao?
Nghĩ đến đây, biểu tình trên mặt Lục Lân không khỏi như bảng pha màu biến hóa khó lường, hắn khi thì nhíu mày, khi thì mím môi, khi thì ai oán, khi thì thở dài, thoạt nhìn tựa như đang lâm vào một loại thiên nhân giao chiến nào đó.
Cảnh này không lọt khỏi mắt Lục Vân Dao, nhưng giờ phút này, nàng đang vì chuyện bị đối phương vạch trần là một kẻ mù đường mà cảm thấy lúng túng không thôi, lại sao có lòng dạ nào đi trấn an thằng nhãi này?
Theo nàng thấy, phương pháp tốt nhất là cứ thuận theo tự nhiên, mọi người đều làm như không có chuyện gì, chẳng phải tốt hơn sao? Lục Lân thằng nhãi này sở dĩ bây giờ cảm thấy phiền não, thuần túy là bởi vì hắn nghĩ quá nhiều.
Thằng nhãi này cũng không chịu động não nghĩ kỹ xem, một người khai sáng, hiền lành như nàng đây, há lại dễ dàng mở miệng giáo dục người khác sao? Đúng là!
Lục Lân không hề nghe thấy những lời trong lòng này của nàng, nếu không, phỏng chừng sẽ thẳng thắn cho ra một câu khẳng định!
Hai người xuyên qua đám người rộn rộn ràng ràng phía trước Vô Tâm lâu, đang định cất bước tiến vào bên trong, lại nghe được sau lưng có người mỉa mai nói: "Vô Tâm lâu không phải nói muốn vào bên trong trước phải xếp hàng sao? Vì cái gì bọn họ lại có thể không xếp hàng trực tiếp vào bên trong? Chẳng lẽ, Vô Tâm lâu lại học được thói xem mặt mà bắt hình dong rồi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play