Lục Vân Dao nheo mắt, lập tức nắm lấy cổ tay đối phương, lạnh lùng hỏi: "Vậy bức họa đâu?"
Đối phương lúc này liền trợn to mắt, tựa như chịu phải kinh hãi gì đó, Lục Vân Dao thở ra một hơi, buông lỏng tay đang nắm đối phương, "Xin lỗi."
Ngữ khí vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng người quen thuộc nàng có thể nghe ra, trong giọng nói của nàng ẩn chứa sự cấp bách.
Nữ tử kia cúi đầu, không biết nàng nghĩ đến điều gì, chỉ thấy nàng hít sâu một hơi, sau đó ngẩng đầu mím môi nói, "Ngươi muốn biết tung tích bức họa kia, ta có thể nói cho ngươi.
Nhưng ngươi phải mang ta rời đi, ngươi đi đâu, ta liền đi đó, nói tóm lại, ngươi nhất định phải bảo đảm tính mạng ta được an toàn, còn phải cho ta áo cơm không lo."
Lục Vân Dao nghe vậy, liền nheo mắt lại, mà bốn đệ tử khác sau khi nghe những lời này, cũng đồng dạng nheo mắt đánh giá nữ tử kia một phen.
Khi mọi người đều cho rằng Lục Vân Dao sẽ gật đầu đồng ý, thì Lục Vân Dao lại lạnh lùng quét mắt nhìn đối phương, thanh âm nhàn nhạt cự tuyệt: "Ta không thể mang ngươi rời đi, cũng không thể đáp ứng yêu cầu của ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT