Bành Nhân chân quân sung sướng nhận lấy.
Việc này đã có lần đầu ắt có lần sau, Bành Nhân chân quân lập tức liên tưởng đến món thịt nướng mà hắn luôn tâm niệm.
Hắn cố nén xúc động thèm thuồng, mở miệng hỏi: "Ngươi còn nhớ năm đó ở dưới Lưu Ly tháp, ngươi đã mời ta ăn thịt nướng không?"
Trong đầu Lục Vân Dao thoáng hiện lên ba dấu chấm than nặng trịch, tới rồi, tới rồi!
Rốt cuộc cũng khơi lại chuyện cũ sao?
Nàng bất động thanh sắc gật đầu, tỏ vẻ mình không quên.
Bành Nhân chân quân thấy vậy, cười càng thêm vui vẻ: "Vậy ngươi có thể mời ta ăn một bữa thịt nướng nữa không? Bao nhiêu năm qua, ta vẫn không thể quên được hương vị bữa thịt nướng năm đó! Đó là bữa thịt nướng ngon nhất mà ta từng được ăn!"
Lục Vân Dao: ". . ." Anh anh anh, quả nhiên nhắc đến thịt nướng, người này chính là đến khơi lại chuyện cũ mà!
Vừa nghĩ đến việc lát nữa có thể phải giải quyết vấn đề do lịch sử để lại, Lục Vân Dao liền cảm thấy buồn bã! Nấm hương! (lam gầy! Nấm hương!: một câu cảm thán)

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play