Dụ Thập Thất vô cùng tận tâm mang tin tức về Dụ gia. Bất quá, trước khi chính thức bước vào Dụ gia, hắn lại nổi hứng, cố ý làm ra vẻ thương tâm không thôi. Đúng lúc này, Dược lão cũng nghe tin mà đến, nhưng sau khi tỉ mỉ xem xét một phen, hắn không khỏi lắc đầu, giọng nói tràn đầy áy náy: "Xin thứ cho lão phu vô năng a!"
Dụ gia trưởng bối nhóm thấy vậy, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong không khỏi ảm đạm, Dụ gia chủ càng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, cũng lắc đầu cười khổ, nói: "Cũng phải, thất nhật túy, làm sao dễ dàng giải được như vậy."
Lúc này, khóe mắt hắn liếc nhìn, bỗng nhiên chú ý đến Dụ Thập Thất, lại lên tinh thần hỏi: "Thế nào, Vân thị nói thế nào? Ân, khoảng cách độc phát cũng chỉ còn một ngày, cũng không biết có kịp không..."
Dụ Thập Thất còn chưa kịp mở miệng, liền bất thình lình nghe thấy những lời này, trong lúc nhất thời, khóe miệng không khỏi giật giật: "Nhân gia không đáp ứng."
"Hay là chúng ta cứ định ngay đêm nay thiết yến thì sao?" Dụ gia chủ vẫn còn đang lo lắng nên tổ chức hôn lễ vào lúc nào, mặc dù hơi gấp gáp một chút, nhưng nghi thức thì không thể bỏ qua! Ai ngờ, đang lúc nghĩ đến cao hứng, lại bỗng nhiên phản ứng lại lời Dụ Thập Thất nói: "Cái gì? Không đáp ứng?"
Hắn trừng lớn mắt, thanh âm suýt chút nữa vỡ ra, "Sao lại không đáp ứng?"
Dụ Thập Thất bất đắc dĩ nhún nhún vai: "Vân Diễm Trăn nói không muốn thừa dịp người gặp nguy a." Ý tưởng của thằng nhãi này, hắn cũng coi như đoán được bảy, tám phần, có điều theo hắn thấy, khả năng Vân Diễm Trăn không thành hôn thật sự không lớn, dù sao, Vân thị lớn như vậy, chỉ chờ ba người bọn họ khai chi tán diệp. Dụ gia trưởng bối nhóm nghe xong những lời này lập tức im lặng, đây đâu phải là giậu đổ bìm leo? Rõ ràng là cứu người trong cơn hoạn nạn mới đúng! Có điều Vân Diễm Trăn đã nói như vậy, chẳng lẽ bọn họ còn có thể ép buộc sao? Dụ gia chủ khóe miệng giật một cái, mặc dù rất không vui, nhưng vẫn phải cố nén, hắn hít sâu một hơi, lại bắt đầu lo lắng: "Vậy Lương thành còn có những thiếu niên tuấn tú, giữ mình trong sạch nào?" Dù sao hắn hoàn toàn không nghĩ tới Vân Diễm Trăn thế mà lại cự tuyệt, trong lúc nhất thời, cảm thấy có chút luống cuống tay chân. Nhưng so với vẻ mặt ưu sầu không tan của đám người, Dụ Thập Thất lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều, hơn nữa nhìn kỹ, còn có thể phát hiện trong mắt thằng nhãi này ẩn giấu một chút trêu tức. Dụ gia lão tổ tông chính là người đầu tiên phát hiện ra điểm dị thường của hắn, lão không tin lão tử này lại đang vui sướng khi người gặp họa, mà là đang chờ xem đám lão già bọn họ mất mặt, vì thế, trong nháy mắt, liền thấy lão ánh mắt nheo lại, yếu ớt gọi một tiếng: "Thập Thất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT