Lục Vân Dao cúi đầu đi trước, vốn không định nói chuyện với Cưu Việt, nhưng Cưu Việt lại chủ động tìm nàng, đi thẳng vào vấn đề hỏi về công dụng của kim linh thạch và thổ linh thạch, đồng thời còn cười lạnh một tiếng, hất cằm lên nghiêm mặt nói, "Đừng lấy lý do như là có giá trị cất giữ các loại để qua loa tắc trách ta, ngươi biết đấy, ta không ngu ngốc như vậy."
Lục Vân Dao nghe vậy không khỏi im lặng, lời nói đã đến bên miệng vội vàng nuốt trở vào, đừng nói, nàng còn thật sự định dùng lý do này để đối phó Cưu Việt, chỉ là, Cưu Việt đã nói đến nước này, nàng còn không biết xấu hổ qua loa tắc trách người ta sao?
Trên thực tế, nàng còn thật sự không ngại, chỉ thấy Lục Vân Dao đảo mắt, lập tức a một tiếng, thưởng thức ba khối linh thạch lưu quang dật thải trong tay, lúc này mới chậm rãi cười nói, "Có thể là chúng nó xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ không đủ để ta cất giữ một hai sao?"
Nàng vô tội chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, dường như muốn mượn cái này, cố gắng làm ánh mắt mình trông chân thành tha thiết chút, nhưng Cưu Việt lại liếc mắt nhìn nàng, khẽ nhếch khóe môi, tựa như cười nhạo, phảng phất là đang nói, "Biên! Ngươi tiếp tục biên!"
Tình cảnh này, dù Lục Vân Dao da mặt có dày, đối diện với ánh mắt nhàn nhạt của Cưu Việt, cũng không nhịn được ngượng ngùng ho khan hai tiếng.
Mộc Thất Thất đúng lúc này đứng ra giảng hòa, "Ai nha, trọng điểm của chúng ta chẳng phải là tìm kiếm truyền tống trận sao? Các ngươi lại xoắn xuýt đến đâu vậy?" Nàng nhướng mày, nói xong khinh bỉ liếc bọn họ một cái, lại nhỏ giọng lẩm bẩm, "Chỉ có một mình ta để tâm, cứ thế này, đến khi nào chúng ta mới có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái hoang vu này?"
Trong giọng nói khó nén chút phàn nàn, Lục Vân Dao và Cưu Việt nghe xong không khỏi có chút ngượng ngùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play