Tường Vân nín thở, không lâu sau liền reo hò đầy phấn khích, "Có thể rồi, có thể rồi! Báo cáo chủ nhân, thổ linh thạch đang di chuyển rất nhanh về phía trước, theo ta phỏng đoán, chắc hẳn chỉ cần khoảng một trản trà nữa là có thể nhìn thấy nó!"
Lục Vân Dao không khỏi thỏa mãn gật đầu, ánh mắt nàng lấp lánh nhìn chằm chằm vào một hướng nhất định, đôi mắt liễm diễm chứa chan ánh sáng chờ mong.
Có điều, sau một trản trà, nàng vẫn không thấy bóng dáng thổ linh thạch đâu, không khỏi nhíu mày, nàng đang định hỏi Tường Vân, thì chợt nghe thấy trong thức hải truyền đến một tiếng kêu rên, "Ai nha, cái tên thổ linh thạch này tinh ranh thật, thế mà lại vùi mình vào trong đất để trốn!"
"Tức thật!" Chỉ là sau khi tức giận lại cảm thấy vô lực, "Chủ nhân, ta hiện tại không tìm được vị trí của nó."
Nghe giọng điệu muốn khóc của Tường Vân, Lục Vân Dao bất đắc dĩ, nhưng cũng có chút phiền muộn, đồng thời nàng cũng chú ý đến một điểm, "Cho nên, thổ linh thạch đó đã sinh ra linh trí rồi sao?" Nếu không Tường Vân sao lại nói nó tinh ranh chứ?
Tường Vân nghe vậy không khỏi thở dài một tiếng, "Đúng vậy, chủ nhân, nó quả thực đã sinh ra linh trí, nếu xét theo tiêu chuẩn phân chia trí lực của nhân tộc các ngươi, thì đại khái tương đương với một đứa trẻ sáu tuổi."
"Hơn nữa, ta thấy thổ linh thạch này đối với ngoại giới cảm ứng hình như càng mãnh liệt." Nói xong, hắn lại dừng một chút, "Ba viên linh thạch trong tay chủ nhân quả thực có đủ sức hấp dẫn đối với nó, có điều, nó lại không muốn trực tiếp lộ diện trước mặt chủ nhân."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT