Cưu Việt cũng không có ý định giải thích nghi hoặc cho Mộc Thất Thất, ngược lại tiếp tục chĩa mũi nhọn vào hư thiên khô, cười nhạo nói, "Nói mới nhớ, đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt nhỉ? Thế nào, thấy ta lại trở về, rất thất vọng sao?"
Hắn cười như không cười, nhưng trong mắt lại tràn đầy lạnh lẽo thấu xương. Qua hồi lâu, mới nghe thấy giọng nam khàn khàn kia lại vang lên, "Cũng không có gì thất vọng, chỉ là hơi có chút ngoài ý muốn mà thôi."
Nhưng nói thật, nếu Cưu Việt không xuất hiện trước mặt chúng nó, e rằng chúng nó đã quên mất trong ký ức còn có nhân vật này.
Cưu Việt vốn hoài nghi, nay đã chứng thực được, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo. Xem ra, đây chính là đầu sỏ gây nên việc hắn trúng độc và mất trí nhớ? Khóe miệng hắn cong lên càng rõ, "Vậy, các ngươi xem muốn bồi thường cho ta thế nào đây?"
Hư thiên khô nhóm hoàn toàn không nghĩ tới Cưu Việt lại có thể nói ra những lời này, chúng nó suýt chút nữa bật cười vì tức, "Rõ ràng là ngươi tài nghệ không bằng người, còn không biết xấu hổ đòi bồi thường? Ngươi có biết xấu hổ không?" Tóm lại chỉ một câu, muốn bồi thường? Không có khả năng!
Cưu Việt cũng cười lạnh một tiếng, "Các ngươi làm hại ta suýt chút nữa mất mạng nơi Hoàng tuyền, ta đòi chút bồi thường để xoa dịu không phải quá đáng chứ?" Hắn quay đầu nhìn về phía Mộc Thất Thất, thăm dò ý kiến, "Yêu cầu này của ta có quá đáng không?"
Là hữu quân, Mộc Thất Thất đương nhiên phải nghĩa chính ngôn từ trả lời một câu, "Không quá phận, thật sự một chút đều không quá phận."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT