Lục Vân Dao chợt cảm thấy bản thân phảng phất đang lạc giữa bầu trời đêm đen kịt, xung quanh tứ phía đều ẩn chứa nguy cơ, khiến nàng bất an mơ hồ. Nghĩ đến khuôn mặt tươi cười quỷ dị của vị trưởng lão hỏa linh điểu kia, nàng không khỏi nhíu mày, vậy ra đây là cách đối phương muốn dạy cho bọn họ một bài học sao?
Nàng nhắm mắt lại, cố gắng cảm nhận xung quanh, nhưng bất lực phát hiện thần thức của mình bị ngăn trở. Đây quả thực là một tin tức phiền toái, tệ hơn nữa là, nàng đã lạc mất Mộc Thất Thất và Cưu Việt.
Lục Vân Dao hiện tại có thể nói là vô cùng hối hận. Sớm biết vị trưởng lão hỏa linh điểu kia mang lòng dạ xấu, bọn họ nên cẩn thận hơn mới phải. Giờ thì hay rồi, nàng trơ trọi một mình, cũng không biết cứ thế này, ba người bọn họ đến khi nào mới có thể gặp lại.
Còn về ý tưởng không bao giờ gặp lại, Lục Vân Dao không dám nghĩ tới. Nếu một ngày có thể quay lại tiểu thế giới kia, a, nàng không đánh cho vị trưởng lão tướng mạo đường hoàng kia thành đầu heo, thì nàng không mang họ Lục Vân Dao!
Lúc này, vị trưởng lão kia cũng đã đưa Thập Cửu về Hỏa Linh sơn. Chỉ thấy ánh mắt hài lòng của nó liên tục đảo qua đám tiểu bối, một lát sau liền gật đầu: "Không tệ, các ngươi làm rất tốt."
So sánh ra thì, "Thập Cửu, ngươi có biết sai?" Ánh mắt lăng liệt của nó đột nhiên dừng lại trên người Thập Cửu.
Thập Cửu như chết lặng rủ đầu xuống, giọng nói yếu ớt vang lên: "Thập Cửu biết sai rồi, ta không nên ỷ vào trưởng lão sủng ái mà tùy hứng làm bậy, còn tự ý ra ngoài, suýt chút nữa liên lụy đến trưởng lão, cũng thiếu chút nữa liên lụy mọi người."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play