Thập Cửu cũng không biết mình đã bị trưởng lão trong tộc ghét bỏ, nó còn đang lòng tràn đầy ưu sầu, phen này phải làm thế nào cho phải đây? Có lẽ, đây chính là điều mà trưởng lão từng nói "đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương" đi?
Lục Vân Dao híp mắt, tìm tòi nghiên cứu bắn về phía một phương vị nào đó, "Chẳng lẽ đây là cách mà hỏa linh điểu nhất tộc các ngươi đối đãi khách nhân sao?"
Trong bóng tối bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười châm chọc, "Nếu là khách nhân, đương nhiên phải lấy lễ để tiếp đón, có thể các ngươi? A, xin hỏi, các ngươi có tư cách gì làm khách nhân?"
Vừa dứt lời, từ trong bóng tối, một thân ảnh khổng lồ chậm rãi bước ra, "Nếu muốn làm khách, vậy thì nên thể hiện chút thành ý, các ngươi thấy có đúng không?"
Ánh mắt của nó từ đầu đến cuối chỉ đặt trên người Thập Cửu, Thập Cửu oa oa khóc lóc kể lể, "Trưởng lão, ta còn tưởng rằng sẽ không bao giờ được gặp lại người!" Nghĩ đến việc ban đầu bị cự tuyệt ở ngoài cửa, trong lòng Thập Cửu liền không nhịn được mà rầm rầm rơi lệ.
Lục Vân Dao hơi nhướn mày, lại đưa mắt ra hiệu cho Cưu Việt, có điều Cưu Việt một mực gắt gao xách Thập Cửu, không hề có ý định buông ra.
Lúc này hỏa linh điểu trưởng lão mới chú ý đến Cưu Việt, nó nheo mắt đánh giá, nhíu mày, một lúc lâu sau mới khẽ lẩm bẩm, "Sao trông quen mắt vậy nhỉ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play