Lục Vân Dao đưa hết thảy vào tầm mắt, trong lòng tự động quy mối quan hệ giữa bọn họ về loại tương ái tương sát, vì thế hiểu ý cười nói: "Cảm ơn Hoa sư huynh."
"Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn." Hoa sư huynh mặt đen lại một lần nữa nổi lên đỏ ửng, nhìn qua có vài phần thẹn thùng.
Lục Vân Dao cười híp mắt nhìn hắn, "Ca ca ta ở Xích Sa tông còn phải nhờ ngài quan tâm nhiều hơn!"
Hoa sư huynh ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng, gật đầu, "Được! Cứ giao cho ta!"
Nói xong, lại nhìn Lục Vân Tiêu, giơ cằm lên, "Ta là nể mặt muội muội ngươi mới chiếu cố ngươi!"
Trong giọng nói còn nhấn mạnh mấy chữ "muội muội ngươi".
Lục Vân Tiêu cũng không giận, chỉ cười híp mắt ôm quyền, "Vâng, vậy làm phiền sư huynh."
Được nịnh nọt một trận, Hoa sư huynh kiêu ngạo vỗ ngực, sau đó rời đi.
Sau khi Hoa sư huynh đi, Lục Vân Dao cười tươi rói, "Ca ca, vị Hoa sư huynh này thật thú vị."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play