Lăng Phàm tử: "... Kỳ thực cũng không thảm như các ngươi nghĩ đâu. Như Ý công tử năm đó tức giận đến mức mưu phản thiên gia là thật, bất quá chờ sau khi mị công của hắn đại thành, hắn lại trở về, đem thiên gia quấy đến long trời lở đất!"
"Thiên gia tốt đẹp là thế, ai, cứ vậy mà không còn. Cũng không biết lão tổ tông của thiên gia mà biết, sẽ tức giận đến mức nào." Lăng Phàm tử đối với chuyện này kỳ thực lại có chút vui sướng khi người gặp họa, nguyên nhân cụ thể hắn không muốn nói, nhưng có một điểm, "Gia gia của ta thường dùng sự suy bại của thiên gia để nhắc nhở chúng ta, ngàn vạn lần không thể say rượu mất lý trí! Một khi mất lý trí, toàn bộ đánh chết!"
Lục Vân Dao tỏ vẻ tán đồng gật đầu, "Gia gia ngươi nói đúng."
Mộc Thất Thất theo sát phía sau gật đầu, ánh mắt các nàng nhìn về phía Hi Duyệt trưởng lão ẩn ẩn có chút khinh thường, thật đúng là người không thể nhìn bề ngoài, chỉ nhìn bề ngoài, các nàng làm sao có thể nghĩ đến người này lại xấu xa như vậy?
Bất quá, "Như Ý công tử không nghĩ tới việc báo thù cho mẫu thân sao?" Lục Vân Dao kỳ quái nhìn về phía đương sự, nếu như là nương thân của nàng bị phu quân cùng muội muội làm cho tức chết, nàng khẳng định muốn chơi chết đối phương.
Nghĩ tới đây, nàng không tự chủ được mà nghĩ tới cha mẹ mình, nói đi nói lại năm đó, hiểu lầm giữa cha mẹ nàng tựa hồ cũng rất sâu, khục, chủ yếu vẫn là nương thân nàng đơn phương hiểu lầm, nàng không phải không nghĩ tới việc truy cứu, có thể càng truy cứu, vốn dĩ là một chuyện vô cùng đơn giản, nhưng tựa hồ bỗng nhiên trở nên phức tạp, thật sự làm nàng nhức đầu.
Bất quá có một điểm nàng ngược lại có thể xác định — cha nàng xác thực chưa từng phản bội, cho nên nương thân nàng nhìn thấy "sự thật" cũng chưa chắc là chân tướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT