Nhưng khi hắn ngước mắt lên, lén lút liếc nhìn ánh mắt lạnh lẽo sắc bén của Lục Vân Dao, cảm xúc xoắn xuýt liền tan biến không còn một mảnh, a, được thôi, sầu mi khổ kiểm thì sầu mi khổ kiểm, dù sao bốn bỏ năm lên cũng tương đương với xoắn xuýt.
Lăng Phàm Tử tựa như vậy cùng Lục Vân Dao hai người chia sẻ một phen về quá trình suy nghĩ mưu trí của mình.
Lúc ban đầu, hắn còn thần kinh thô, chưa phát giác, nhưng theo thời gian trôi qua, không khí trong phòng càng thêm xấu hổ, hắn liền phát hiện, mình nói càng nhiều, chia sẻ nội dung càng kỹ càng, thì ánh mắt hai vị kia nhìn hắn càng im lặng.
Đến cuối cùng, bất luận là Lục Vân Dao hay Mộc Thất Thất, cũng không quá muốn để ý tới hắn! Thật là một cái nhị hóa! Chỉ có chút chuyện nhỏ như vậy mà cũng đáng để hắn xoắn xuýt cả buổi? Thua thiệt các nàng còn cho rằng La thành phát sinh chuyện gì liên quan đến sinh tử việc lớn! Thật xui xẻo!
Lục Vân Dao thậm chí nhịn không được mà lườm hắn một cái, lại khoát tay nói: "Ngươi ra ngoài trước đi, đến lúc xuất phát chúng ta sẽ nhớ gọi ngươi."
Lăng Phàm Tử nghe được câu trả lời xác thực này, khóe miệng không khỏi âm thầm nhếch lên một tia đắc ý, nhưng thoáng chốc, hắn lại có chút được một tấc lại muốn tiến một thước: "Chúng ta thật sự không đi chiếm chỗ trước sao? Đấu giá hội khả năng sẽ rất đông người?"
Lục Vân Dao khoát khoát tay, không muốn nghe hắn nói nhảm, nếu là buổi đấu giá lớn được hoan nghênh và chú ý nhất La thành, như vậy, đông người mới là tình huống bình thường, được không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play