Nhưng Lục Vân Dao không ngờ rằng, việc nàng xử lý Nhạn Miểu Nhi lại dẫn đến sự bất mãn của Vân Kha Nhai.
"Cô bà, sao người không nói với ta một tiếng?" Không biết đây là lần thứ mấy nàng nghe được Vân Kha Nhai nói chuyện với nàng bằng giọng điệu này.
Lục Vân Dao liếc mắt nhìn hắn, đáy lòng không nhịn được cười lạnh một tiếng. Nàng hiện tại nghiêm trọng nghi ngờ, lựa chọn Vân Kha Nhai làm tộc trưởng mới, rốt cuộc là đúng hay sai!
Bất quá, dù có sai cũng không quan trọng, nếu nàng có thể một tay nâng đỡ Vân Kha Nhai làm tộc trưởng, đương nhiên cũng có thể trực tiếp bãi miễn hắn. Nhưng trước đó, nàng quyết định sẽ quan sát thêm một thời gian.
Mà ngày hôm đó, Lục Vân Dao khi nghe Vân Kha Nhai than phiền, không nhịn được nhíu mày chất vấn: "Ngươi có ý kiến với cách làm của ta?"
"Không dám." Vân Kha Nhai ngượng ngùng cười nói, nhưng trong lòng hắn nghĩ thế nào thì không ai biết.
Lục Vân Dao hừ lạnh một tiếng, dám thì sao, không dám thì sao? Dù sao sự đã thành, Vân Kha Nhai dù có không hài lòng cũng phải nuốt xuống. Huống chi, theo nàng thấy, loại lang tâm cẩu phế như Nhạn Miểu Nhi, chỉ phế bỏ tu vi trục xuất khỏi Vân thị, đã là xử phạt rất nhẹ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT