"Ngươi đủ rồi!" Vân Hải có lẽ do đột nhiên mềm lòng, hắn khàn giọng nói với Lục Vân Dao, khi oa oa mặt nhắm mắt, sờ về phía hắn, Vân Hải lại đột nhiên chột dạ nói: "Hắn không làm nên trò trống gì, ngươi nể mặt ta, bỏ qua cho hắn đi." Dù sao cũng từng là hậu bối mà hắn coi trọng nhất, Vân Hải yếu ớt thở dài trong lòng, coi như lão già này làm chuyện cuối cùng cho đối phương vậy.
Đáng tiếc, hắn căn bản không ngờ rằng Lục Vân Dao lại không nể mặt hắn như vậy.
Lục Vân Dao xụ mặt, lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn Vân Hải với ánh mắt rõ ràng có chút không vui, gia hỏa này chắc chắn không phải là cậy già lên mặt đó chứ?
Oa oa mặt càng trực tiếp, mở miệng liền nhả rãnh: "Nể mặt? Xì, lão tặc, ngươi cho rằng ngươi là ai, mặt mũi đáng giá lắm sao, thực sự giá trị sao?" Không biết những lời này rốt cuộc đã đâm trúng tim đen của Vân Hải như thế nào, khi giọng nói của oa oa mặt vừa dứt, hắn lại phun ra một ngụm máu.
Oa oa mặt thấy thế không những không đồng tình, ngược lại còn có chút hả hê "Chậc" một tiếng, "Lão tặc, năng lực chịu đựng của ngươi rõ ràng không ổn, ngươi xem chính quy của người ta kìa, rồi xem lại chính mình."
Nói xong lại "Ai" một tiếng, dùng một loại giọng điệu cảm khái, yếu ớt mở miệng: "Gà rừng chính là gà rừng, còn vọng tưởng thay đổi thành phượng hoàng."
Vân Hải lại bị tức đến mức phun ra một ngụm máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT