Lục Vân Dao ngẩng cao cằm, vẻ mặt ngạo kiều, đùa gì vậy chứ! Chỉ chút chuyện cỏn con này, nàng còn có thể bị dọa sợ sao? Nếu thật như thế, vậy lá gan của nàng phải bé đến mức nào!
Thôn Mân nhíu mày, sau đó chậm rãi thả lỏng, hắn khẽ thở phào, trong lòng không nhịn được thầm than, "Vậy là tốt rồi."
Thoáng chốc, ánh mắt băng lãnh của hắn lại rơi vào kẻ gây chuyện. Đôi ngươi đỏ tươi kia thỉnh thoảng lại lóe lên hàn quang, vừa mang đến cho người khác cảm giác hoảng sợ, vừa làm cho nữ tử áo trắng kia trực tiếp cảm nhận được một luồng uy hiếp.
Cũng không biết nữ tử kia rốt cuộc nghĩ thế nào, lại ngẩng đầu lên hướng Thôn Mân lần nữa phát ra một tiếng gầm thét đủ để chấn động cả tử Vân bí cảnh: "Thôn Mân, ngươi được lắm!"
Đôi ngươi đỏ tươi của Thôn Mân vẫn không hề dao động, nhưng nữ tử áo trắng kia lại không nhịn được đỏ hoe vành mắt. Nàng giận dữ trừng Thôn Mân, trong mắt tựa như có ánh nước thoáng qua, giống như Thôn Mân là một tên phụ bạc nào đó vậy.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, dù là Lục Vân Dao chính mình cũng không nhịn được giật mình. Chẳng lẽ hai người này thật sự có một quá khứ không thể miêu tả? Ánh mắt nàng như có điều suy nghĩ, thỉnh thoảng lại đảo qua đảo lại giữa hai người, càng nhìn càng cảm thấy suy đoán của mình có chút hợp lý.
Giờ khắc này, nàng thậm chí bắt đầu mơ màng về viễn cảnh tươi đẹp khi hai oan gia này kết thành đôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play