Lục Vân Dao sau khi nghe cái gọi là chín chữ tổng kết kia, trong đôi mắt ẩn ẩn lóe lên một tia sáng động lòng người, nhưng khóe miệng nàng lại cong lên một đường cong gần như không thể nhận ra, trầm mặc một lúc lâu, mới khẽ khàng thốt ra hai chữ: "Vậy sao?"
Nàng không rõ giờ phút này rốt cuộc bản thân đang có ý nghĩ gì, nhưng trong đầu lại bất giác hiện lên một ý nghĩ khó tin —— lẽ nào truyền thuyết cổ xưa kia, lại có mối liên hệ thiên ti vạn lũ nào đó với nàng?
Nghĩ đến đây, Lục Vân Dao ngước mắt liếc nhìn Thôn Mân đang thao thao bất tuyệt đến mức nước miếng văng tung tóe, đôi mắt diễm lệ lập tức lộ ra chút thưởng thức, không tệ, tuy rằng có sai sót ngẫu nhiên, nhưng tin tức này vẫn rất có giá trị tham khảo.
Chỉ riêng điểm này, Lục Vân Dao cảm thấy, nàng nên đối xử với Thôn Mân hòa ái hơn một chút mới phải.
Kết quả là, nàng lần đầu tiên nhếch miệng cười với Thôn Mân, còn lộ ra một nụ cười tự cho là thân thiết, Thôn Mân nhìn thấy, lập tức cảm nhận được một cỗ ấm áp như gió xuân thổi qua, lặng yên dâng lên từ đáy lòng hắn.
Hắn ngơ ngác nhìn Lục Vân Dao cười ngây ngô, cảm giác thế giới của mình như bừng nở muôn hoa tươi đẹp.
Nhưng ý cười trên mặt Lục Vân Dao dần dần có chút cứng lại, nàng khó hiểu đánh giá Thôn Mân, luôn cảm thấy dường như có chỗ nào không thích hợp?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT