Giữa bóng đêm đen đặc, công chúa hoảng sợ đến mức giật nảy người, suýt nữa thì hét lên. Vương Trung phải vất vả lắm mới đẩy được cung nữ ra, mới có được cơ hội như thế này, đương nhiên không cam lòng buông tha.
Công chúa Yến quốc chạy trốn phía trước, hắn liền bám riết phía sau không tha. Đúng lúc nàng sắp cạn kiệt sức lực, phía trước bất ngờ xuất hiện một bóng người — là Ôn Nhiễm.
Thấy cảnh tượng như vậy, Ôn Nhiễm sao có thể làm ngơ? Nàng bước lên, chắn trước người công chúa, ánh mắt lạnh như sương: “Vương công công, ngươi đang làm gì vậy?”
Vương Trung vừa thấy người phá hỏng chuyện tốt của mình lại là Ôn Nhiễm, sắc mặt liền trầm xuống, ngữ khí cũng chẳng khách khí: “Ôn mỹ nhân lo chuyện bao đồng thật đấy.”
Ôn Nhiễm khẽ nhếch môi, ánh mắt đầy khinh miệt: “Vương công công thường xuyên làm loại chuyện đê tiện này, chẳng lẽ không sợ báo ứng sao?”
Vương Trung cười nham hiểm, giọng nói đầy ẩn ý: “Nếu quả thật có báo ứng, chỉ sợ lão phu đã sớm nhận rồi. Ngược lại là Ôn mỹ nhân… đừng để đến một ngày mất đi ân sủng, khi đó, ngày tháng e là chẳng dễ chịu gì đâu.”
Ôn Nhiễm lập tức hiểu rõ — lời này của hắn chính là muốn cảnh cáo nàng, nếu có ngày rơi vào tay hắn, e rằng sẽ chẳng được yên lành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play