Khi Trương Văn Trọng và Trần Nhàn đến phòng y tế đại học Ung Thành, thời gian vừa qua tám giờ, còn cách thời gian làm việc chừng nửa giờ. Nhưng bên trong phòng y tế, đã sớm ánh đèn sáng choang.
      Các bác sĩ và hộ sĩ trong phòng y tế, đã sớm thói quen đi làm sớm, mặc dù hiện tại trời đã lạnh giá, thói quen này cũng không thay đổi. Bởi vì còn quá sớm, không có bệnh nhân đến khám bệnh, những người này đều lấy sách chuyên môn ra xem, nỗ lực đề thăng tri thức y học của mình.
      Lại nói tiếp, thói quen hiếu học như vậy, chính do Trương Văn Trọng tạo ra.
      Ngay khi hắn và Trần Nhàn đi tới đại sảnh phòng y tế, một bác sĩ nhìn thấy hắn, hưng phấn kêu lên: "Là Trương viện phó, Trương viện phó đã về."
      Tiếng kêu của hắn còn chưa hoàn toàn hạ xuống, từ các phòng đã "phần phật" chạy ra nhiều bác sĩ cùng hộ sĩ, vây quanh Trương Văn Trọng ở trung ương.
      Nguyên Trần Nhàn đang đi theo sau hắn, nhất thời bị mọi người đẩy lui ra khỏi cửa đại sảnh. May là nàng đã trở thành người tu chân, thân thể năng lực đều mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Bằng không thật có khả năng bị những người này đột nhiên đẩy ngã ngửa trên đất cũng không chừng.
      Những bác sĩ và hộ sĩ vây quanh Trương Văn Trọng, trên mặt tràn đầy vẻ vui sướng chân thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play