Chẳng bao lâu sau, một vị hộ sĩ cầm theo giấy xét nghiệm của Dư Kha, vội vàng chạy về. Trên mặt mang theo diễn cảm khiếp sợ: "Báo cáo xét nghiệm đây rồi. Kết quả HG là âm tính. Bệnh nhân Dư Kha … Không có mang thai."
      "Cô nói cái gì? Không mang thai ư?" Hộ sĩ trưởng vội vàng bước lên. Tiếp nhận bản báo cáo xét nghiệm trong tay nữ hộ sĩ, nhìn thoáng qua một lần, sắc mặt nhất thời biến đổi, thất thanh kinh hô: "Kiểm tra HG quả thực âm tính? Thế nhưng … Điều này sao có thể đây?"
      "Hay là kết quả xét nghiệm không chính xác? Nếu Dư Kha không mang thai, vậy cái thai nhi trong bụng cô bé là sao?" Lô Lâm cùng mấy vị hộ sĩ khác cũng vây đến, nhìn tờ báo cáo xét nghiệm, trên mặt liên tục kinh nghi.
      Đối với kết quả này, Trương Văn Trọng sớm đã có dự đoán trước. Cho nên, giờ khắc này hắn chỉ mỉm cười.
      Triệu viện trưởng cũng khiếp sợ, bất quá so sánh cùng những người khác, biểu hiện cũng hắn vẫn đủ bình tĩnh hơn. Hắn đưa mắt nhìn Trương Văn Trọng nói: "Trương giáo thụ, xem ra cái kết quả xét nghiệm này, sớm đã nằm trong dự đoán của anh. Nói vậy, bệnh tình của Dư Kha … Chẳng hay anh có thể giải thích cho chúng tôi nghe không?"
      Trong phòng bệnh, tất cả mọi người đều ngừng kinh hô, sôi nổi quẳng ném ánh mắt nhìn về phía Trương Văn Trọng. Chờ đợi hắn giải nút thắt của câu đố này.
      Nhưng Trương Văn Trọng không có vội vàng giải thích. Mà lại ngoảnh mặt nhìn mẹ Dư Kha hỏi: "Mấy năm trước đi làm xét nghiệm chờ sinh nở. Có phải bác sĩ đã từng nghi ngờ bào thai trong bụng cô là song sinh hay không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play